Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Xuân, hạ, thu và đông...


Jan 27, '10 10:42 PM
for everyone
Xuân, hạ, thu và đông...

Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng...


Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:

- Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn. 

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng. Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn. 

- Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh. 

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân mới là tất cả. Và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt át. 

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu: 

- Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi. 

- Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi. 

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì rất lo lắng. Bà nói: 

- Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con. 

- Không, mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi. 

Và họ ra đi. 

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?". 

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc... 

Trong chúng ta, có bao nhiêu người được như Mùa Xuân: kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Hanh phuc vơi nh
ng gì mà minh đang có, dù cái "có" cua minh tuy nho nhoi so voi nguoi khac. Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?Mùa Xuân 2010
ST

hoacucvang wrote on Jan 28, '10
Hạnh phúc là bằng lòng với những gì mình đang có.

cuoidekhonggia wrote on Jan 29, '10
:)

snowsmiles wrote on Feb 3, '10
sydney2000 said
kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Hanh phuc vơi những gì mà minh đang có, dù cái "có" cua minh tuy nho nhoi so voi nguoi khac. 
Câu nói hay lắm anh ạ. Hài lòng với những gì mình đang có giúp cho mình hạnh phúc hơn rất nhiều.

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Vầng trăng.


Jan 16, '10 9:45 PM
for everyone
Vầng trăng Ta cho em chút nhật hồng
Em cho ta chút vầng trăng diệu kỳ
Chan hoà sóng sắc lưu ly
Sóng tùng sóng liễu vi vu hạc vàng
Hai mà thành một thế gian
Rừng hương chấp cánh miên man vút trời.

ST

hoangvankhanh wrote on Jan 16, '10
Vầng trăng bạc lơ lửng
Tim anh treo lưng chừng
Trong tim em ngập ngừng
...............

:DDDD

hoangvankhanh wrote on Jan 16, '10
9 Sunday :)

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Em và Mùa Xuân ...


Jan 9, '10 6:24 AM
for everyone
Em và Mùa Xuân ...Xuân nhè nhẹ- đến gần rồi em ạ
Hanh nồng hương gió sớm bình minh
Nắng len lén nghiêng mình qua kẽ lá
Lả lơi đùa.. cánh bướm lượn vờn hoa
Em nhè nhẹ bước qua đời anh đó
Buổi sớm mai thức giấc chợt nhớ nhiều
Không là đắm say của thời niên thiếu
Vẩn ngan ngát trong hồn nỗi lãng phiêu

Tình nhè nhẹ ru hồn anh ngây ngất
Thoáng đến thoáng đi lịm một góc trời
Em vẫn là em của n
ơi xa lắm
Vẫn là ..con sóng nhỏ cuốn đời anh..!
Anh nhè nhẹ dấu nỗi buồn lặng lẽ
Tiếng thời gian.. bước vội bên song
Nửa mảnh tình côi.. một đời mơ mộng
Cánh lục bình.. nhuộm tím bến đò xưa.
Thật nhẹ...
Ta bước v
ào cuộc tình này em nhé
Đời ngược xuôi bao giá buốt khổ đau
Bến đò xưa.. nhạt phai tình lữ khách
Phút ban đầu 
đừng hờ hững...lạc rơi nhau!
ST


hoacucvang wrote on Jan 9, '10
Ah, we'o com anh trở về SYD cùng mùa xuân trở lại :D

cuoidekhonggia wrote on Jan 9, '10
Thơ thật nhẹ nhưng cảm xúc thì mênh mông quá. Đi chơi về và khai bút đầu năm